Công ty chuyên thi công hồ bơi, cung cấp các dịch vụ về ngành hồ bơi, phân phối thiết bị hồ bơi
Nếu một lúc nào đó bạn bất chợt muốn dậy sớm và bước ra đường loanh quanh ở một ngóc ngách nào đó thật quen của Sài Gòn này thì tôi mong bạn hãy làm ngay đi, đừng chần chừ, đừng lần lữa với chính mình.
Những sáng cuối tuần rất đẹp và rất trong của thành phố, cái cảm giác được thong thả rảo bước chân mình trên con đường rợp bóng cây xanh trước Bưu điện thành phố hay lối dẫn về Nhà hát lớn với những vạt nắng mềm trải nhẹ xuống vai là một niềm vui sướng mà những giờ hối hả trong tuần bạn chẳng thể nào cảm nhận nổi, chẳng thể nào chạm đến tận cùng niềm hân hoan ấy.
Chúng ta đi lại trên những con đường rất quen của thành phố, dưới những vạt mái vòm của Nhà Thờ Đức Bà đang đổ bóng dài nhuộm đỏ cả con đường, sự cổ kính của những công trình in dấu thời gian ấy trong buổi sớm an lành này càng hiền hòa và gần gũi đến kì lạ. Tiếng kinh cầu văng vẳng trong nhà thờ dường như muốn gửi gắm chút yên bình và thanh tĩnh vào sự nhộn nhịp của phố xá. Ngày cuối tuần thành phố luôn mang dáng vẻ thư thả và “vừa đủ” hơn hẳn, không còn cái vội vã, ồn xào, xô bồ của những ngày người ta bận rộn, gấp gáp với guồng quay công việc của chính mình. Ta nhìn thấy sự thư thái ấy từ trong lòng phố, từ những con người dường như cũng muốn “chậm” lại để tận hưởng những khoảng thời gian nghỉ ngơi này để giải tỏa lòng mình.
Chúng tôi đi trên phố, chúng tôi giữ lại những khoảnh khắc rất hiền và rất thương của Sài Gòn. Hai mẹ con ôm trên tay đóa sen trắng và cúc trắng, cùng tha thướt trong tà áo dài trắng tinh khôi, hay những người khách du lịch đang mong muốn khám phá về văn hóa, con người ở xứ sở này, một cặp vợ chồng già ngồi trong công viên nhỏ bên cạnh một Trung tâm thương mại cùng đọc tin tức cho nhau nghe, hay chú xe ôm thong thả đứng đợi khách phía bên kia đường,…chỉ cần đi chậm một chút, để mắt mình rộng mở một chút chúng ta đã có thể ngắm nhìn được biết bao điều bình dị và thân thương của phố.
Đi qua những ngày mưa u buồn tịch mịch ta sẽ thấy yêu tha thiết những ngày nắng tinh khôi và tràn đầy của Sài Gòn đến thế nào. Cái màu xanh của mây trời trong nắng vàng tươi giòn ấy nó rực rỡ và phủ lên tất cả mọi sự vật ở bên dưới một nét duyên dáng và đẹp đẽ đến vô cùng. Chúng ta phải chạm vào cái không khí ấy, phải uống thử ly cafe dạo được bán từ một chiếc xe máy “đầy cá tính” bên cạnh Nhà thờ Đức Bà ấy, hãy cứ đi và cứ kể cho nhau nghe về những điều rất bình thường và dung dị của cuộc sống. Đó là một phần rất nhỏ của Sài Gòn nhưng là một phần đủ lớn để ta nuôi dưỡng và vỗ về lòng mình mà yêu thêm mảnh đất và con người nơi đây. Những chiếc lá rơi rất nhẹ vào lòng đất theo những cơn gió đi hoang, những mảng màu xanh, đỏ, vàng,…hòa quyện với nhau hài hòa và tuyệt đối tới mức chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để cho bạn cảm tưởng chính mình được dạo quanh dưới “một mùa thu” rất riêng của thành phố này.
Hãy cứ “đi” và “trải nghiệm” những giản dị thật gần gũi xung quanh ta thôi, một sớm thế này, môt Sài Gòn thế này, đủ để bạn viết thêm những yêu thương trong trẻo vào những tháng năm thanh xuân của chính mình và cho rất nhiều những ngày dài sau nữa.